Tác giả | Đường Gia Tam Thiếu |
---|---|
Thể loại | Huyền Huyễn |
Số chương | 21 |
Lượt đọc | 12707 |
Trạng thái | Còn tiếp |
Cập nhật | 11/04/2022 |
Đọc truyện
Tổ phụ của ta là một trong các chiến sĩ dũng mãnh nhất trong Bỉ Mông quân đoàn của Thú nhân tộc. Tám chín mươi năm trước từng tay không giết chết một con rồng, trở thành Thú nhân đệ nhất dũng sĩ, Bỉ Mông đệ nhất dũng sĩ lừng lẫy một thời. Ông ta thân hình cao tới năm mét, đương thời có thể nói không có đối thủ trên toàn đại lục.
Vì chống cự lại sự lớn mạnh của nhân loại, Thú nhân tộc và Ma tộc đã tiến hành một loạt các cuộc hôn nhân. Tổ phụ của ta chính là một người tham gia vào các cuộc hôn nhân chính trị đó. Thông qua hôn nhân, ông ta lấy một nữ nhi là con một ái thiếp của hoàng đế Ma tộc, cũng chính là tổ mẫu của ta.
Tổ mẫu của ta cũng chính là người thân cận nhất với ta trên thế giới này. Nếu bà còn sống, năm nay cũng đã tám mươi lăm tuổi, là người tốt nhất với ta. Năm mười sáu tuổi bà được gả cho tổ phụ của ta lúc đó đã ngoài bốn mươi. Bà thường nói với ta rằng bà chính là vật hi sinh cho chính trị.
Hiển nhiên, việc đi đến Thú nhân quốc đều tuyệt đối không phải là sự tự nguyện của bà. Nhưng may mà bà đến. Vì nếu không có bà, ta chui ra từ đâu.
Phụ thân của ta là nhi tử duy nhất của tổ phụ, kế thừa huyết thống ưu tú của tổ phụ. Ông thân cao năm mét, cho dù là hiện tại, cánh tay của ông cũng phải to lớn hơn cả vòng eo của ta.
Mười tám năm trước, phụ thân ta đã đánh khắp Thú nhân tộc không có địch thủ. Tính cách táo bạo hung tàn, lại thêm sức lực mạnh mẽ, nên hiện giờ ông đã là Bỉ Mông đệ nhất dũng sĩ, là đoàn trưởng của Bỉ Mông quân đoàn, danh hiệu là Bỉ Mông vương. Dưới sự dẫn dắt của ông, trong gần mười năm nay, Thú nhân chưa từng thua một trận nào. Bởi thế trong Thú nhân, thanh danh của phụ thân tuyệt không dưới Thú hoàng.
Vì địa vị tôn quý của ông, tự nhiên phải có vô số cơ thiếp. Mà ta chính là do một nữ tử nhân loại bị ông ta cướp về sinh ra. Trong ba nhi tử của ông, ta là gã nhỏ nhất, cũng từng là nhi tử không được ông hoan hỷ nhất.
Mẫu thân của ta là một nữ tử vô cùng đáng thương. Không ai biết đến lai lịch của bà. Tuy chưa đến bốn mươi tuổi, nhưng trông già vô cùng. Những nếp nhăn không nên có và mái tóc sớm bạc trắng đã trở thành hình ảnh quen thuộc của bà.
Chỉ cần nhìn hình dáng cũng biết khi còn trẻ bà chắc hẳn là một mĩ nữ. Bà hận phụ thân, cũng ghê tởm phụ thân. Cũng vì thế, bà hận ta. Vì ta là nhi tử mà bà sinh ra dưới sự cường bạo của phụ thân.
Bà chưa bao giờ được phụ thân thực sự sủng ái, lại phải chịu đựng toàn bộ sự khi phụ và bài xích của các cơ thiếp khác của ông.
Phải đến bốn năm trước khi ta được sinh ra, mẫu thân mới có một phòng ốc riêng của bà. Bà rất ít nói chuyện. Mỗi lần ta bắt gặp ánh mắt lạnh như băng của bà đều cảm thấy trong lòng phát lạnh.
Ta, năm nay mười sáu tuổi, mang trong mình dòng máu của cả ba tộc thú, ma, nhân, là phó đoàn trưởng của Bỉ Mông quân đoàn, thân cao hai mét. Những đặc trưng của nhân loại xuất hiện trên người ta rõ nhất. Trong con mắt kẻ khác, ta tuyệt đối giống như là một gã tiểu tử nhân loại. Nếu không phải ta có thân thể cường trángvà thần lực bẩm sinh của Bỉ Mông cự thú, không ai tin ta là một thú nhân.
Ta hận phụ thân của ta. Bởi vì ông để mẫu thân ta thống khổ như vậy. Ta hận phụ thân của ta. Nếu không phải vì ông ta, bà nội của ta đã không chết. Cho dù cái chết của bà nội đã đem lại cho ta huy hoàng ngày hôm nay, ta cũng chẳng cần. Ta chỉ muốn có bà nội đáng thương của ta, người đã luôn yêu ta, thương ta.
Bốn năm trước ta đã chịu đựng toàn bộ sự khinh khi lăng mạ của mọi người. Không ai đối tốt với ta. Bọn chúng sau lưng phụ thân đều gọi ta là tạp chủng. Ngoại trừ đại ca dùng tấm lòng bình thường đối đãi với ta, tất cả đều nói ta là nhi tử kém cỏi nhất của phụ thân.
Cuộc sống của ta còn không bằng một kẻ hầu. Chỉ sau khi có bà nội thương ta, thường làm cho ta những thứ ngon ngọt, làm bạn với ta, trong tâm linh non trẻ của ta mới có một chút êm ái.
Cái chết của bà nội là nỗi thống khổ lớn nhất trong cuộc đời ta. Ngày đó ...
"Lôi Tường, đến đây, bà nội cho con món cánh gà nướng đỏ mà con thích ăn nhất." Bên tai truyền lại âm thanh hiền lành của bà nội.
"Đến đây". Ta chạy như bay đến phòng bếp. Mùi thịt thơm ngào ngạt bay thẳng vào mặt, "Bà nội, con yêu bà nhất!"
"Tiểu tử láu lỉnh này, ăn nhanh đi." Cùng với nụ cười, nếp nhăn trên khuôn mặt bà xuất hiện. Dấu tích của tuế nguyệt trên người lộ ra mồn một.
Ta cầm lấy một cánh gà chạy nhanh ra ngoài phòng, vừa ăn vừa nhảy trong sân.
Vì thích sự thanh tĩnh, bà nội tịnh không sống trong gia tộc, mà ta lại không có ai thèm để ý, nên cũng đi theo.
Muốn tìm được một chỗ trong Thú nhân quốc rất khó. Luật lệ tối quan trọng của thú nhân là cá lớn nuốt cá bé. Mỗi một thú nhân đều có thể trở thành vật đi săn của thú nhân khác.
Đương nhiên, không có thú nhân nào lại ngu ngốc kiếm ăn xung quanh nhà của ta. Cho nên ở đây mới có thể thanh tĩnh như vậy.
Một âm thanh hùng hậu từ đằng sau ta vang lên: "Lôi Tường, bà nội ngươi đâu?"
Nghe thấy thanh âm này, ta toàn thân chấn động. Năm thân ảnh cao lớn đứng ở phía sau ta làm che đi ánh dương quang chiếu tới. Trong số đó có phụ thân ta. Nguyên lai ông ta đến thăm bà nội, phía sau ông là bốn Bỉ Mông thị vệ.
Tình cảm giữa phụ thân và bà nội tịnh không được tốt. Tuy ma thú liên minh, nhưng phụ thân chưa từng nghĩ đến Ma tộc. Ông thường nói chỉ có những kẻ ở Thiên Sử chiến đoàn là có chút bản sự, còn những kẻ khác trong Ma tộc đều là lũ ăn hại. Mà phụ thân tôn sùng nhất sức mạnh, nhỏ yếu trói gà không chặt như bà nội, đương nhiên không để trong mắt.
Trong Thú nhân, nữ tử chỉ có thể biết lệ thuộc vào nam tử. Rất ít khi để tâm đến bà nội, sao ông ta hôm nay lại đến thăm.
Ta nói nhỏ: "Bà nội ở trong phòng." Ta thật sự rất sợ phụ thân.
Phụ thân bắt gặp dáng vẻ khiếp nhược của ta, nộ khí nổi lên, một chưởng đánh bay cánh gà trong tay ta, giận dữ nói: "Dáng vẻ gì đây, có còn giống nhi tử của ta không? Ta không có thứ nhi tử hèn yếu như ngươi."
Nhìn cánh gà dính đầy bùn đất, nước mắt của ta tự nhiên rơi xuống không kiểm soát được.
Phụ thân một chưởng đánh ta ngã xuống đất, q